Chuyển đến nội dung chính

Mẹ con người phụ nữ tuyệt vời nhất - bức thư của mẹ

Đừng bao giờ quên mỉm cười con nhé!!!

Con ạ , cuộc sống không phải lúc nào cũng màu hồng , nên con đừng bất thần hay gục ngã trước những khó khăn tầm thường , nhỏ nhặt. Không phải đến giờ con mới biết thế nào là khó khăn , mà con đã đối mặt với nó ngay từ khi xuất hiện trên cuộc thế này , chỉ có điều đồng hành với khó khăn của con luôn có ba má đảm đang , nên con chưa cảm nhận rõ ràng đó thôi.

Con thân yêu ,
Đêm nay mẹ không ngủ được…

Con biết không , kể từ ngày nử tử đi học đại học , ngôi nhà này đã vắng tiếng cười nói của con. Ba má đã tập suốt 5 năm trời để quen với điều đó , quen với sự hổng hểnh , quen với những hẫng của việc không có con hàng ngày , hàng giờ , vì một lẽ ba má đã quen ở bên con hơn 20 năm trời… nử tử biết không , và như vậy tức là trong quỹ thời gian của ba má có thêm những khoảng khắc chờ đợi , chờ đợi đến cuối tuần , cuối tháng con lại về với ba má. Con sẽ tíu tít thuật lại trên trời dưới biển , kể những nơi , những chỗ con đựơc đi đến , kể về những người bạn ở khắp mọi miền đất nước…Con bình yên và con vô tư .

Giờ thì nử tử mẹ đã lớn , đã trở thành một nữ giới , đã đi làm , có bồ , có bạn bầy đồng nghiệp , đã có những mối bận lòng riêng , …Và cái chốc lát trông con về của ba má lại càng kéo dài ra , vì con ít về hơn , con bận rộn và tham công tiếc việc. Ba má chả trách con , chỉ thương con , chỉ buồn vì không được nghe tiếng con….

Bẵng đi một dạo , con hay về với mẹ hơn. Nhưng lạ một điều là con hay về bất chợt , không phải cúôi tuần , không phải ngày lễ , ngày nghỉ. Mẹ vui vì con về? không , giờ mẹ cảm thấy lo lắng nhiều hơn. Mẹ biết nử tử mẹ vốn là người bận rộn , con sẽ không bỏ việc để đi thế này đâu. Mẹ lo lắng hơn khi trên đôi mắt con nặng trĩu những nỗi buồn , sự ảm đạm , căng thẳng. Con ít nói , lặng lẽ và mệt mỏi. Con không muốn nói về vấn đề của con. Chắc hẳn con nghĩ mẹ sẽ không hiểu được vì nói gì thì nói nhịp sống trên đó cũng khác với ở quê mình , vì nói gì thì nói mẹ cũng là người của thế hệ trước , hoặc con không muốn mẹ lo lắng và muộn phiền. Nhưng con thân yêu , con đã về bên mẹ , vậy sao con không rũ bỏ mọi thứ ra khỏi người , sao con không để lại đằng sau những muộn phiền , sao con không khóc thật to để rửa hết những oan ức , những đau lòng mà con đang kiềm chế , đang giấu kín?

Mẹ có thể là một bà mẹ không tốt , không biết làm gì để giúp con nhưng mẹ đã là một người bạn của con suốt hơn hai mươi năm qua kia mà , con không còn nhớ sao? Cả đêm mẹ đã không ngủ đựơc. Mẹ đi ra đi vào , ngắm con ngủ mà đau lòng quá. Con của mẹ xanh lướt , gầy gò , mắt vẫn còn ngân ngấn lệ. Lúc ngủ con lại bé nhỏ như thiên thần , mẹ lại tìm thấy con của ngày xửa ngày xưa. Mẹ sợ sáng mai con thức giấc rồi con lại phản hồi với những trằn trọc của cuộc sống , con lại là con của ngày hôm nay , và mẹ lại không nắm bắt được…

Con thân yêu , mẹ biết con sẽ không nói cho mẹ những vấn đề của con , và mẹ cũng sẽ không gặng hỏi nữa cho đến khi nào con muốn nói. Mẹ biết nử tử mẹ vốn hư nhược , vốn hay khóc nhè. Con đã quên hết mọi thứ mẹ dạy con khi con mới đi học đại học rồi sao? Con phải luôn mỉm cười với hiện tại , phải luôn đối mặt với nó , vì cuộc thế vốn có lúc nọ lúc kia , không ai cười được mãi , và cũng chẳng ai khóc cả đời…

Trước kia , mỗi khi con gặp khó khăn , muộn phiền , con lại về bên mẹ khóc tức tưởi , và liến thoắng kể những oan ức này nọ. Giờ con cũng về , vẫn khóc , nhưng con lại lặng im , điều đó làm mẹ vừa mừng vừa lo. Mừng vì con mẹ đã bắt đầu biết chịu đựng , biết chấp thuận những thứ không hoàn hảo mà cuộc sống cho con. Lo vì từ giờ trở đi mẹ không còn song hành cùng những nỗi buồn của con nữa rồi.

Con vẫn hay càu nhàu là mẹ nói nhiều , nhưng mẹ vẫn phải nói những điều tưởng chừng như con đã nghe rồi. Con ạ , cuộc sống không phải lúc nào cũng màu hồng , nên con đừng bất thần hay gục ngã trước những khó khăn tầm thường , nhỏ nhặt. Không phải đến giờ con mới biết thế nào là khó khăn , mà con đã đối mặt với nó ngay từ khi xuất hiện trên cuộc thế này , chỉ có điều đồng hành với khó khăn của con luôn có ba má đảm đang , nên con chưa cảm nhận rõ ràng đó thôi.

Giờ đây , cả hai chân con đã bước vào cuộc thế minh mông này , độc lập và tự mình chiến đấu với khó khăn , nên có đôi lúc con cảm thấy quá sức cũng là điều dễ hiểu. Nhưng con hãy coi nó là tất yếu , hãy chấp thuận và vượt qua nó một cách lạc quan nhất. Vào những lúc tệ nhất , con hãy nghĩ cách để khắc phục tình cảnh đó , còn không thể khắc phục được thì con hãy mở mang lòng mình ra để gật đầu chấp thuận. Như thế con sẽ thư thái biết bao.

cuộc thế không phải lúc nào cũng quay lưng lại với con đâu. Con hãy cứ cố gắng , nỗ lực khôn cùng trong mọi việc. Mẹ biết , ở cơ quan con có những mối giao tế không tốt , đôi lúc mọi người chưa hiểu con. Điều đó cũng đâu có gì ghê gớm lắm , mẹ sống từng này tuổi , bao nhiêu năm trời mới có thể xây dựng được mối giao tế tốt với các cô các bác đồng nghiệp

Saga - Mẹ điĂªn!

. Con mới chỉ lò mò bước chân vào công việc , con chưa có làm người ta nể phục , tin tưởng , họ cũng chưa biết nử tử mẹ là cô gái nhiệt tình , hiền lành và tốt bụng thế nào… Con hãy cho họ thời gian để họ đánh giá và hiểu con. Con cũng hãy cho mình thời gian để hoàn thiện và gần gũi với mọi người gia chi dĩ. Rồi một ngày nào đó , những đồng nghiệp của con cũng sẽ hiểu và yêu quý con như " lũ bạn cấp 3" của con vậy.

Con cũng đừng quá vật vã hay buồn bã vì những điều không đâu , vì một câu nói châm chích hay mai mỉa của ai đó. Những điều đó con phải coi là muối bỏ biển , con phải học cách lừ để sống. Nếu con cứ chỉ chủ toạ vào những điều đó thì con chỉ lún sâu vào vũng bùn của sự bi quan , chán nản , buồn rầu mà thôi. Đó là điều mẹ lo sợ nhất con ạ. Con hãy cứ cố gắng từ những việc nhỏ nhất , từng giây từng phút trên cuộc thế , nhưng đừng bao giờ đòi hỏi kết quả. Không phải con cứ cố gắng hôm nay thì ngày mai con sẽ thu nhận được kết quả ngay. Có đôi lúc ông trời sẽ bắt con phải chờ đợi , có thể là rất lâu đó con ạ…Đó vốn liếng là quy luật của cuộc sống…

Mẹ biết , con rất hay khóc nhè , và dù thế nào chăng thì con cũng sẽ vẫn khóc khi gặp vấp váp hay đau buồn. Con có thể khóc , nhưng tâm hồn của con thì phải vững , con phải tập rèn luyện để mang trong mình một bản lĩnh thép. Và con sẽ không bao giờ bị lật nhào. Mẹ tin , nử tử mẹ sẽ khôn lớn và vững vàng.

Giờ mẹ chẳng có thể làm gì cho con. Những nỗi buồn của con , sự thống khổ của con , mẹ chỉ có thể nâng đỡ con về mặt tinh thần , chứ không thể giải quyết tận gốc những vấn đề đó. Mẹ vị lai nỗi gìa , nhưng đôi vai mẹ thì không đủ sức để đảm đang cùng con những gian lao của cuộc thế nữa rồi.

Chỉ có con , con hãy tự mình chấp thuận và vượt qua. Mẹ chỉ biết động viên con , ủng hộ con , chỉ biết chờ đợi con về và nấu cho con những món ăn mà con thích. Đừng bao giờ mất hi vọng vào cuộc thế con nhé.
ngày mai con đi rồi , mẹ chỉ biết viết cho con những dòng này để động viên con. Con hãy nhớ , đằng sau con luôn có ba má – những người luôn yêu thương và ủng hộ con….

nử tử của mẹ có nụ cười nhãi và đáng yêu… Đừng bao giờ quên mỉm cười con nhé.

Yêu con!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Nơi về với đất mẹ của đồng chí Võ Nguyên Giáp

Nơi An táng của đại tướng Võ Nguyên Giáp Ngày 9/10, Đoàn tiến đánh tác Bộ Quốc phòng và Quân đít 4 do Trung tướng Nguyễn Quốc Khánh, Phó tổng Tham chước trưởng Quân đội Nhân dân Việt Nam dẫn đầu đã đến khu vực Vũng Chùa - Đảo Yến kiểm tra công tác chuẩn bị tại vị trí an táng đua hài Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Đoàn đã làm việc với ông Võ Điện Biên, con trai Đại tướng Võ Nguyên Giáp, đại diện UBND tỉnh Quảng Bình, Bộ Giao thông hiểu vận tải và các lực lượng khác về việc đẩy dày tiến độ thực hiện công tác chuẩn bị tặng Lễ an táng sẽ diễn ra ngày 13/10. Ông Võ Điện Biên (người đồng cân tay) đồng đoàn công gộ đi kiểm tra thực địa. Điểm cao 130 - chỗ incredible táng thi hài Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Tháp chuông trong suốt khu vực an táng, phía xa là Đảo Yến. Khu vực an táng chụp tự máy đi trực thăng. Các lực lượng đang thi công cả ngày và đêm nhằm hoàn thành mặt bằng chốn diễn ra Lễ incredible

Hội thảo khoa học “10 năm lãnh đạo phát triển thành thị đà nẵng

Các đại biểu tham dự Hội thảoGS.TSKH Lê Du Phong- Nguyên quyền Hiệu trưởng Trường Đại học Kinh tế ân trong một nước và PGS.TS Phạm Quang Trung- Phó Hiệu trưởng Trường Đại học KTQD chủ trì Hội thảo. Phát biểu tại Hội thảo , GS.TSKH Lê Du Phong ( Chủ nhiệm đầu đề ) cho biết: mục đích nghiên cứu của đầu đề này là đánh giá một cách tất cả 10 năm Công việc lãnh đạo của Thành ủy , UBND thành phố Đà Nẵng , từ đó chỉ ra những thành công , chưa thành công và các căn nguyên của thực trạng đó; đồng thời rút ra những bài học kinh nghiệm nhằm phục vụ người ốm trực tiếp cho việc xây dựng các văn kiện Đại hội Đảng bộ thành phố lần thứ XX và làm tài liệu biên soạn cho các cơ quan và cá nhân chủ nghĩa quan tâm.Theo GS.TSKH Lê Du Phong , để giải quyết thành công các mục đích nghiên cứu đã đề ra , đầu đề này không tiếp cận nghiên cứu theo lối truyền thống ( tức là đi từ lý luận đến thực tiễn ) mà ngược lại là đi từ thực tiễn đến lý luận , tức là trên tài sở coi xét các thành quả của thành phố Đà Nẵng đã

Cùng nghe Võ Nguyên Giáp Kể Đấu tranh Hổ và Voi

Cùng nghe Võ Nguyên Giáp Kể Cuộc chiến Hổ và Voi Đại tướng Võ Nguyên Giáp và đạo diễn Daniel Roussel tại Hà Nội năm 1991. Ảnh:  VOV Đạo diễn Roussel từng là phóng hòn thường trú của tờ báo phái miêu tả PhápL’Humanite(Nhân đạo) tại Việt Nam trong suốt giai xong 1980-1986, trước chập trở thành nhà đả phim. Bộ  phim tài liệu chừng mang thằng "Cuộc chiến giữa hùm và voi" nói đi mẻ chiến lựng lật năm 1954. Chủ ngỏm Hồ Chí Minh chập đó hả giá trận chiến ni như hổ và voi.  "Nếu như con cọp ngừng lại thì sẽ bị đơm lủng vì chưng ngà voi sắc bén. Nhưng nó sẽ chả ngưng lại. Nó mối phục trong rừng rậm ban ngày, chú hùm sẽ leo lên lưng con voi ra ban đêm, bồ cào xé con voi rồi lại biến mất", phim dẫn lời Chủ ngủm Hồ Chí Minh nói. " Chú khái sẽ tiếp kiến trần gian tấn công biếu tới chập con voi sinh tử do cạn kiệt sức và bị mất máu. Điện Biên Phủ sẽ là mồ chôn ngữ con voi".  Tướng Giáp nhìn toan "điều quan trọng chả giả dụ là một cuộc tiến công tóm nhoáng nhưng là