Chuyển đến nội dung chính

Chàng trai tôi thích chưa tặng hoa người đẹp dù đã 20/10

Chàng trai tôi thích chưa tặng bông người đẹp dù đã 20/10

Mọi người thường nói tôi là cô gái dễ thương. Biết bao bạn bè, đồng nghiệp, những người sống xung quanh, thậm chí cả những người mới gặp lần đầu… tôi cũng đều được họ thương mến.

Biết bao người đã theo đuổi tháng năm ngắn, dài, người giàu có, người chân thành, người nhiệt tình, người chiều chuộng… đủ cả, nhưng tôi không thấy trái tim mình rung động trước ai, không thấy mình thương nhớ ai.

Rồi tự nhiên một ngày tình cờ tôi gặp một người xa lạ, hỏi chuyện ra mới ồ lên là “cũng có quen”. Thời gian ngắn ngủi, chẳng biết về nhau nhiều, nhưng trái tim tôi xao xuyến, tâm hồn xúc động, cảm nhận tin tưởng, hạnh phúc.

Tôi không thể thôi nghĩ về “đồng chí” dù đã cố gắng kìm nén và lý trí, không thể ngừng hy vọng và tưởng tượng ra bao nhiêu niềm hạnh phúc ở tương lai… Tôi có nên gọi đó là yêu?

Chẳng lẽ người ta có thể yêu nhau chỉ qua lần đầu gặp gỡ, chẳng kịp nhớ kỹ mặt nhau? Tôi vốn đâu phải người vội vàng, bồng bột, đâu phải là rung động của tuổi 16, đôi mươi, đâu phải chưa từng trải để thích ai không còn lý trí. Nhưng tôi chợt  không kiểm soát được trái tim mình. Tôi thương anh rồi ư? Tôi có vội vàng quá không? Tôi có lãng mạn và viển vông quá không?

Tôi còn nhớ Edison từng cầu hôn Mari: “Cô có ưng làm vợ tôi không? Tôi xin cô hãy suy nghĩ trong 5 phút”. Mari đáp: “Em không muốn ông phải chờ lâu đến thế. Vâng, em nhận lời”. Và họ đã có một quyết định đúng đắn và sáng suốt cho đến mãi về sau...

Tôi nghĩ nếu thương mến nhau thì thể hiện tình cảm dành cho nhau, dù từ người con trai, hay con gái, nhưng tình yêu phải bắt đầu từ cả hai phía… Nếu có cơ hội gặp nhau, tôi cũng sẽ chỉ hỏi “đồng chí”: “Có phải duyên nhau thì thắm lại. Đừng xanh như lá, bạc như vôi”. Cũng không biết quen bao lâu để tôi hỏi là hợp lý và cần bao nhiêu thời gian để “đồng chí” trả lời em là chính xác với tình cảm của mình.

Tôi biết ở đời thương nhau được khó lắm, đâu phải dễ dàng hễ cứ gặp là yêu. Nếu “đồng chí” trả lời tôi rằng: “Tôi không phải một nửa của bạn”. Tôi sẽ vẫn cảm ơn anh, cảm ơn đời và tiếp tục hành trình đi tìm một nửa của mình, dù tôi rất buồn.

“Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi. Và có thể suốt đời không tìm thấy. Nếu chẳng có anh tôi đành sống vậy. Không lấy nửa của ai làm nửa của mình”. Người chị động viên tôi: “Ai cũng có một nửa của mình em ạ. Nhưng có người may mắn ngay lần đầu tiên đã gặp. Có người phải đợi đến lần gặp thứ 2, thứ 3,… Chị tin em sẽ hạnh phúc bởi vì em xứng đáng”.

Anh từng nhắn tin thăm tôi cả sáng, chiều. Khi tôi vừa tỉnh giấc, anh chúc tôi một ngày vui vẻ. Buổi tối trước khi ngủ, anh chúc tôi ngủ ngon. Nhưng rồi bỗng nhiên anh không còn chủ động nhắn tin cho tôi nữa. Khi tôi hỏi, anh thường trả lời: “Mấy hôm nay anh bận nhiều công việc”, “anh đi làm đêm”, hoặc “Anh đang đi làm. Anh nhắn tin sau nhé”…

Tôi thông cảm. Rồi tôi đợi chờ… Hôm nay (20/10) tôi nhận được cả rừng hoa và cơn mưa những lời chúc tốt lành, hạnh phúc. Nhưng có một người tôi mong đợi mãi lại chẳng thấy đâu.

Lòng cứ nhủ lòng đợi chờ, chờ đợi… rồi thời gian càng về cuối ngày, nỗi thất vọng trào dâng khiến tôi òa khóc. Hình như tôi đã gặp phải gỗ, đá vô tình? “Đồng chí” bận cả trong nhiều ngày không nhắn được một cái tin thăm tôi ư, thậm chí cả là ngày hôm nay cũng không? Hình như “đồng chí” thậm chí còn chẳng coi tôi là “Phụ nữ Việt Nam”.

Có lẽ “đồng chí” nghĩ tôi từ hành tinh xa xôi nào đến, sao Hỏa là hay sao Kim… đường đột xuất hiện trong cuộc đời “đồng chí”. Trái tim “đồng chí” đối với tôi là hoàn toàn băng giá. Bạn tôi bảo rằng: “Khi một người đàn ông yêu. Họ có thể tìm ra mọi lý do để có thể bày tỏ tình cảm của mình. Họ chỉ không thể làm được một điều gì đó khi họ không yêu”.

Chúng mình đều là trí thức, sao “đồng chí” chẳng nói rõ với tôi một câu. Tôi chân thành, tôi có một tâm hồn đẹp, tôi hiểu nhân, nghĩa, lễ... Sao tôi vẫn chưa tìm được bến bờ hạnh phúc của riêng mình?

>> Xem thêm: 20/10 với một cảm xúc buồn nhẹ với lũ con trai não ngắn!

Katy

Chia sẻ bài viết của bạn về đời sống, xã hội tại đây.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Nơi về với đất mẹ của đồng chí Võ Nguyên Giáp

Nơi An táng của đại tướng Võ Nguyên Giáp Ngày 9/10, Đoàn tiến đánh tác Bộ Quốc phòng và Quân đít 4 do Trung tướng Nguyễn Quốc Khánh, Phó tổng Tham chước trưởng Quân đội Nhân dân Việt Nam dẫn đầu đã đến khu vực Vũng Chùa - Đảo Yến kiểm tra công tác chuẩn bị tại vị trí an táng đua hài Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Đoàn đã làm việc với ông Võ Điện Biên, con trai Đại tướng Võ Nguyên Giáp, đại diện UBND tỉnh Quảng Bình, Bộ Giao thông hiểu vận tải và các lực lượng khác về việc đẩy dày tiến độ thực hiện công tác chuẩn bị tặng Lễ an táng sẽ diễn ra ngày 13/10. Ông Võ Điện Biên (người đồng cân tay) đồng đoàn công gộ đi kiểm tra thực địa. Điểm cao 130 - chỗ incredible táng thi hài Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Tháp chuông trong suốt khu vực an táng, phía xa là Đảo Yến. Khu vực an táng chụp tự máy đi trực thăng. Các lực lượng đang thi công cả ngày và đêm nhằm hoàn thành mặt bằng chốn diễn ra Lễ incredible

Hội thảo khoa học “10 năm lãnh đạo phát triển thành thị đà nẵng

Các đại biểu tham dự Hội thảoGS.TSKH Lê Du Phong- Nguyên quyền Hiệu trưởng Trường Đại học Kinh tế ân trong một nước và PGS.TS Phạm Quang Trung- Phó Hiệu trưởng Trường Đại học KTQD chủ trì Hội thảo. Phát biểu tại Hội thảo , GS.TSKH Lê Du Phong ( Chủ nhiệm đầu đề ) cho biết: mục đích nghiên cứu của đầu đề này là đánh giá một cách tất cả 10 năm Công việc lãnh đạo của Thành ủy , UBND thành phố Đà Nẵng , từ đó chỉ ra những thành công , chưa thành công và các căn nguyên của thực trạng đó; đồng thời rút ra những bài học kinh nghiệm nhằm phục vụ người ốm trực tiếp cho việc xây dựng các văn kiện Đại hội Đảng bộ thành phố lần thứ XX và làm tài liệu biên soạn cho các cơ quan và cá nhân chủ nghĩa quan tâm.Theo GS.TSKH Lê Du Phong , để giải quyết thành công các mục đích nghiên cứu đã đề ra , đầu đề này không tiếp cận nghiên cứu theo lối truyền thống ( tức là đi từ lý luận đến thực tiễn ) mà ngược lại là đi từ thực tiễn đến lý luận , tức là trên tài sở coi xét các thành quả của thành phố Đà Nẵng đã

Cùng nghe Võ Nguyên Giáp Kể Đấu tranh Hổ và Voi

Cùng nghe Võ Nguyên Giáp Kể Cuộc chiến Hổ và Voi Đại tướng Võ Nguyên Giáp và đạo diễn Daniel Roussel tại Hà Nội năm 1991. Ảnh:  VOV Đạo diễn Roussel từng là phóng hòn thường trú của tờ báo phái miêu tả PhápL’Humanite(Nhân đạo) tại Việt Nam trong suốt giai xong 1980-1986, trước chập trở thành nhà đả phim. Bộ  phim tài liệu chừng mang thằng "Cuộc chiến giữa hùm và voi" nói đi mẻ chiến lựng lật năm 1954. Chủ ngỏm Hồ Chí Minh chập đó hả giá trận chiến ni như hổ và voi.  "Nếu như con cọp ngừng lại thì sẽ bị đơm lủng vì chưng ngà voi sắc bén. Nhưng nó sẽ chả ngưng lại. Nó mối phục trong rừng rậm ban ngày, chú hùm sẽ leo lên lưng con voi ra ban đêm, bồ cào xé con voi rồi lại biến mất", phim dẫn lời Chủ ngủm Hồ Chí Minh nói. " Chú khái sẽ tiếp kiến trần gian tấn công biếu tới chập con voi sinh tử do cạn kiệt sức và bị mất máu. Điện Biên Phủ sẽ là mồ chôn ngữ con voi".  Tướng Giáp nhìn toan "điều quan trọng chả giả dụ là một cuộc tiến công tóm nhoáng nhưng là