- Khá nhiều diễn viên than phiền , phim truyền hình thiếu kịch bản hay. Họ ép nhân vật phải đi tới cảnh huống này nọ mà với mức kinh phí có hạn , phim truyền hình thực hành cảnh quay phim điện ảnh. Một số người tâm , thường giao việc viết thoại , phân cảnh tập cho nhiều người , kịch bản thiếu tính logic trầm trọng.
- Khá nhiều diễn viên than phiền , phim truyền hình hiện nay thiếu kịch bản hay. Bản thân chị thấy thế nào?
- Có thời khắc tôi cảm thấy chán nản với nghề diễn do không tìm được kịch bản hay. Một số biên kịch viết đề cương một kịch bản phim dài tập rất hay , rất xúc động nhưng khi khai triển chi tiết từng tập , họ tỏ ra lúng túng. Những biên kịch có tâm hình như viết cho thỏa xúc cảm của họ. Họ ép nhân vật phải đi tới cảnh huống này nọ mà không biết với mức kinh phí có hạn , phim truyền hình chẳng thể thực hành các cảnh quay như phim điện ảnh. Một số người không có tâm , thường giao việc viết thoại , phân cảnh các tập cho nhiều người , thành ra kịch bản thiếu tính logic trầm trọng.
- Với chị , thế này một kịch bản hay?
- Một kịch bản hay là khi phim lên sóng có khả năng khiến khán giả khóc , cười với nhân vật. Có những bộ phim , dù tôi xem đi xem lại đến 10 lần , cả 10 lần tôi đều khóc , xúc cảm vẫn nguyên lành như xem lần trước nhất. Trong mỗi tập phim , xoành xoạch có những cảnh huống được đẩy tới mức ngặt nghèo. Tập trước khươi mào mâu thuẫn , tập sau diễn giải quá trình giải quyết mâu thuẫn và đặt ra cảnh huống mới cho tập tiếp theo.
- Chị còn gặp có nhiều trở ngại hoặc thiếu thốn gì trong quá trình đóng phim?
- Có khi tìm được kịch bản hay tôi lại gặp phải êkíp không ăn ý. Đạo diễn không quán xuyến hết nghề nghiệp , bạn diễn thiếu chuyên nghiệp như trễ giờ , diễn dở , có tác động đến một điều gì đó đến nghề nghiệp chung của cả đoàn.
bây chừ trên trường quay nào cũng tồn tại việc nhắc thoại. Ngày trước , nghe nhắc thoại tôi không diễn được vì bị phân tâm. Lâu dần tôi cũng phải "sống chung với lũ" vì mình thuộc thoại thì người khác lại không thuộc. Phải là người có nhiều kinh nghiệm mới tập trung diễn được khi có người bên cạnh nhắc thoại.
Diễn viên Ngọc Lan. |
- Trong bối cảnh đó , chị vẫn chứng tỏ được khả năng diễn xuất với nhiều dạng vai. Đâu là bí quyết của chị?
- thời kì đầu đóng phim , tôi bị chê diễn dở , từ thời gian này tôi liền hình dung các cảnh huống và tập luyện hình thể trước gương. Tôi đóng được nhiều dạng vai cũng là do toàn tâm toàn ý cho diễn xuất mà không lấn sân sang những nghề nghiệp tiêu khiển khác. Hưng thịnh khi đến phim trường với tâm cảnh chán nản , mỏi mệt , tôi tự nhủ quay cho nhanh rồi về. Nhưng khi đứng trước ống kính , nói những lời thoại của nhân vật , tôi lấy lại được ý thức và “chiến đấu” cho vai diễn.
Nhiều khi không gặp được kịch bản theo ý mình , tôi buộc phải làm theo. Thành thực mà nói , xúc cảm của người diễn viên nhiều khi cũng phải đi vay , phai mượn. Tôi từng rơi vào hoàn cảnh đó nhưng không nhiều.
Nhiều diễn viên khóc cho số mệnh nhân vật nhưng tôi luôn mượn nước mắt nhân vật để khóc cho thỏa nỗi lòng. Những người khác có khả năng không bị gò bó bộc lộ tâm cảnh , xúc cảm của mình trước đám đông còn diễn viên thì không. Từ thời gian này , mỗi khi nhập vai , tôi coi nhân vật như dụng cụ thổ lộ xúc cảm. Trong mọi hoàn cảnh tôi gắng làm tốt nhất có khả năng. Ví như không , tôi sẽ mất đi nhiều dịp làm việc để có hoàn cảnh kinh tế trợ giúp gia đình.
- gia đình chị gặp những có nhiều trở ngại hoặc thiếu thốn gì về kinh tế?
- Tôi mồ côi ba từ lúc hai tuổi. Mẫu thân độc thân làm mướn nhân để nuôi hai huynh đệ nên tôi gắng tự lập từ nhỏ. Tặng đến giờ tôi vẫn nhớ mẹ tôi làm ca một , từ 5h sáng bà đã chở tôi thả trước cổng trường rồi đi làm. Miên man như vậy cho đến một hôm bác trông coi ngủ lại trường phát Lộ rõ ra. Từ đó bác mở cửa cho tôi vào. Bác còn cho tôi ngủ nhờ cho đến giờ vào lớp.
Từ sớm tôi luôn ý thức mình phải là trụ cột của gia đình. Đến giờ tôi còn cảm giác của lần đầu đi diễn thời trang , nhận được 50 nghìn đồng. Hiện cuộc sống của tôi đã khá hơn rất nhiều.
- Bước vào nghề với thơ dại có nhiều trở ngại hoặc thiếu thốn như vậy , chị ứng phó thế nào với những cạm bẫy showbiz?
- Tôi cũng từng đấu tranh , từng suýt sa ngã trước lời gạ gẫm đổi tình lấy vai diễn. Nhưng rồi tôi chối từ vì nhận thức được , trong ngành này một đồn mười , mình sa ngã một lần , ắt có lần tiếp theo. Không làm mướn việc này , tôi vẫn có khả năng kiếm sống bằng việc khác. Quan yếu nhất , tôi không muốn làm mẹ buồn. Ví như tôi sa ngã và để lại tiếng xấu trong nghề , những người ngày xưa coi thường ba mẹ con sẽ được dịp hả hê.
Tôi cố làm việc để chứng minh cho những người ngày trước từng coi thường mẹ con tôi. Khi bố tôi mất , họ ý rằng mẹ tôi chẳng thể gắng gượng nuôi hai đứa con trong hoàn cảnh ngặt nghèo như vậy.
- Mẹ có có tác động đến một điều gì đó thế nào trong cuộc sống của chị?
- ái tình của bà dành cho bố đã có tác động đến một điều gì đó rất lớn tới tôi trong chuyện tính cách. Mẫu thân tôi vốn con nhà giàu , nhưng bà bỏ tất , ưng ý mặc những bộ đồ bình dân khi đến với bố tôi. Khi bố mất , mẹ tôi mới ngoài 30 tuổi. Tôi biết bà có những xúc cảm riêng , nhưng bà vẫn ở vậy nuôi hai huynh đệ tôi. Tặng đến giờ , hàng ngày bà vẫn đều đặn kể về ái tình của hai người dành cho nhau với những ký ức đẹp. Qua những gì bà kể , tôi tôn thờ bố vô cùng và luôn mong người đàn ông của tôi cũng phải giống như thế.
Ngọc Lan trong phim "Ầu ơ ví dầu". |
- Trong chuyện tính cách , chị thấy mình là người thế nào?
- Khi yêu , tôi không giấu diếm , cũng không câu nệ chuyện ai phải thổ lộ trước. Tôi giống mẹ ở chỗ , khi yêu , tôi rất trân trọng người đàn ông của mình , không muốn phiền anh ấy những chuyện mình có khả năng tự làm. Nhưng việc luôn hết mình khi yêu lại trở nên nhược điểm . tuy thế , tôi lụy tình chứ không mù quáng. Cảm thấy chuyện tính cách chẳng thể tiếp tục được nữa , tôi buông bỏ được ngay.
- Sau nhiều đổ bể trong ái tình , hiện tâm cảnh của chị ra sao?
- Cảm giác của tôi bây chừ giống như con chim bị tên sợ cành cong. Chắc phải một thời kì nữa , tôi mới dám mở lòng đón nhận chuyện tính cách. Tôi thích một người đàn ông từng trải , hí hước và phải trông coi được tôi trước mọi sóng gió.
ngày xưa khi yêu , tôi luôn tự chủ trong mọi chuyện mà không cho người đàn ông dịp được bộc lộ sự mạnh mẽ của họ. Tôi ngộ ra một điều , phụ nữ khi yêu cần phải giả yếu đuối đúng thời khắc. Bây chừ nếu yêu , tôi sẽ tự cho mình quyền nũng nịu để người đàn ông của tôi tha hồ bộc lộ vai trò và sức mạnh của họ.
Châu Mỹ thực hành
cưỡng ép >
Nhận xét
Đăng nhận xét